"Chú không cho cháu nói, là vì những gì cháu nói trúng tim đen của chú phải không?"
"Không phải, không phải như mày nói đâu."
"Cháu vất vả lắm mới có cơ hội nói chuyện riêng với chú... Nếu như chú cũng như những người khác thì nhất định cháu sẽ không nói điều này với chú, chú biết tại sao cháu lại chọn chú không?" Bố Đinh ép sát từng bước hỏi.
"Tại sao?"
"Bởi vì trong mấy người các chú, chỉ có chú xem ra là còn có một chút lương tâm... Mấy người kia đã không thể cứu chữa được nữa rồi, trái tim bọn họ đã bị ma quỷ xâm chiếm... Có lúc thiên đường và địa ngục chỉ cách nhau trong nháy mắt, quan trọng nhất là xem chú lựa chọn như thế nào... Chú không phải người thông minh, có thể đầu óc không linh hoạt, nhưng chú tuyệt đối không phải loại người điên cuồng kia... Chú tham dự chuyện lần này là vì chú rất thiếu tiền phải không?"
"Mày... Làm sao mày biết tao thiếu tiền?" Người đàn ông tên Đại Hải trợn tròn mắt.