"Được rồi được rồi, coi như tao quay đi chỗ khác thì mày cũng không dám chạy trốn." Người đàn ông đoán chắc Bố Đinh không dám chạy.
"Đó là điều đương nhiên, cháu sẽ không bỏ lại em gái mà chạy trốn một mình."
"Đúng là con nhóc thông minh, tư duy logic không tồi." Người đàn ông cũng thật lòng cảm thấy khâm phục đứa nhỏ ba tuổi này.
Lúc Bố Đinh ngồi xổm xuống đi vệ sinh thì vẫn đang nhìn xung quanh, cố gắng tìm ra một điểm đột phá.
Đồng thời miệng cô bé cũng không nhàn rỗi, con bé hỏi: "Này, đại ca ngốc, sao chú không làm người tốt mà lại đi làm bọn bắt cóc?"
"Đại ca ngốc? Tao sao?" Người đàn ông tên Đại Hải kia ngẩn ra.
"Phí lời, nơi này chỉ có hai chúng ta, không phải chú thì là ai, chẳng lẽ cháu nói với quỷ sao?" Bố Đinh kiêu ngạo.
Bố Đinh khiến cho gương mặt người đàn ông khó hiểu.
"Làm sao? Vấn đề của cháu rất khó trả lời sao?"