"Bên phía công ty thông báo là chiều nay có cuộc họp… mời ngài đến ạ…"
"Không rảnh không rảnh, bảo bọn họ xem rồi tự làm đi." Chú hai của Tần Sở xua tay.
"Dạ… vâng."
"Ông trẻ ơi, ông đi như thế không đúng." Đậu Đinh đứng cạnh chỉ đạo.
"Cứ đi như thế đi, nếu không sẽ bị ăn luôn đó." Chú hai của Tần Sở cãi nhau với Đậu Đinh như trẻ con.
"Không được, không được. Ông đi như thế sẽ trúng bẫy rập của chị cháu đấy, chị ấy gian xảo lắm, đang hạ bẫy đó… ngốc quá đi."
Đậu Đinh vừa dứt lời, quả nhiên quân cờ của chú hai Tần Sở rơi xuống đất.
Bố Đinh cầm một quân cờ, đặt "cạch" một tiếng lên bàn cờ.
"Chiếu tướng!"
Chú hai nhà họ Tần: "…"
Đậu Đinh: "Thấy chưa thấy chưa, cháu vừa mới nói gì nào, bảo ông ông không nghe. Ông ngốc, ông trẻ à, ông đúng là tên ngốc."
"Có thương lượng thả ông đường sống được không?" Chú hai Tần hỏi.
"Ông trẻ, đây là thế cờ chết." Bố Đinh mỉm cười.