Rick im lặng không nói gì… nhưng cũng thầm chấp nhận.
"Anh đúng là giống hệt Tần đại nhân nhà tôi… âm thầm gánh chịu tất cả, sẵn lòng để người mình yêu nhất có được cuộc sống tốt đẹp… Rick, anh nghĩ lại đi, ba năm không có anh, liệu Tây Tây có hạnh phúc không? Những điều anh nghĩ cô ấy hạnh phúc, liệu cô ấy có hạnh phúc thật không? Đừng quên… anh không phải là Tây Tây, chúng ta đều không phải là Tây Tây, không có quyền lựa chọn cuộc sống cho cô ấy…"
Rick im lặng không nói… Vì anh ta biết rõ, lời Hoắc Miên nói rất có lý.
"Thật ra… có một câu tôi muốn lấy tư cách là bạn bè để nói với anh."
"Cô nói đi." Rick ngẩng đầu lên, nhìn Hoắc Miên với ánh mắt hơi cô đơn.