"Nếu đã làm rồi thì chúng ta phải làm cho dứt khoát luôn chứ, chỉ hù dọa không là chưa đủ, phải nghĩ cách để dồn cô ấy vào đường cùng mới được."
Tần Ninh lập tức cảm thấy có một tia sét đánh "đoàng" xuống.
"Được rồi, hai đứa thắng, cô sẽ không mách chị dâu nữa, các cháu cũng đừng có nói luyên thuyên với cha của cô đấy."
Cha Tần Ninh, cũng chính là chú của Tần Sở, rất thích cặp sinh đôi, thật sự là chiều hai đứa lên tận trời vậy. Mà hai cô bé này còn rất biết dỗ người khác, nếu như hai đứa nói linh tinh gì đó thì chắc chắn cô sẽ chết mất.
"Oke." Bố Đinh vươn tay ra, vỗ một cái vào tay Tần Ninh.
Sau đó cô bé chăm chú hỏi: "Vậy cô có ý kiến gì về việc chúng cháu muốn tác hợp cô và Tô Ngự không?"
"Lại nữa, lại nữa rồi…" Tần Ninh câm nín.
"Cô nói đi ạ, ít ra thì cũng phải để chúng cháu biết suy nghĩ của người trong cuộc chứ." Đậu Đinh lè lưỡi, bà tám nhìn Tần Ninh rồi cười.