"Thôi đi… anh nghĩ là em hay đãng trí đến vậy cơ à?" Hoắc Miên nhoẻn miệng cười.
Sau đó hai người nhìn nhau cười, không cần nói gì nhưng vẫn có thể hiểu được suy nghĩ trong lòng nhau.
Bốn năm trước, Tần Sở đã về nước kết hôn với Hoắc Miên, mặc dù cách làm của anh không được quang minh chính đại lắm, mà Hoắc Miên cũng không cam tâm tình nguyện. Nhưng cũng may là không sai…
Có lần, Tần Sở lái xe chở Hoắc Miên, lúc nghe bài hát này, hai người đã nói về California. Tần Sở nói, California rất đẹp, nếu có cơ hội thì nhất định phải dẫn Hoắc Miên đến một lần.
Anh chưa bao giờ là một người thích nói mạnh miệng, cho nên, dù là lời hứa hẹn nghe có vẻ như là vô tình, thì anh cũng nhất định phải ra sức thực hiện.
Hành trình trong lần đến Mỹ này đã kín mít, nhưng mặc dù như vậy thì anh vẫn cố tranh thủ dành ra ít thời gian để chở Hoắc Miên đi tận hưởng thế giới hai người, ngắm hoàng hôn ở California…