"Ba, ba tuyệt đối đừng nói như vậy, con không nhận được đâu." Hoắc Miên nhanh chóng bước lên, nâng cha Tần dậy.
"Không, con nhận được lòng biết ơn của ba."
"Ba, chúng ta là người một nhà mà. Câu cảm ơn quá nặng nề rồi. Thật ạ, ba đừng như vậy, lòng con sẽ rất buồn." Hoắc Miên cũng hơi kích động, ra sức khuyên nhủ ông Tần đừng làm như vậy.
"Ôi, ông nội hơi kích động rồi." Đậu Đinh ở bên cạnh cảm thán.
"Im ngay, em có thể đừng nói chuyện trong những lúc cảm động như thế này không?" Bố Đinh thật sự thua em gái rồi.
"Chồng ơi, anh mau khuyên ba đừng như thế này, em thật sự không nhận được đâu." Hoắc Miên quay đầu xin Tần Sở giúp đỡ.
Nhưng không ngờ Tần Sở cũng nói: "Tiểu Miên, em thật sự là người có công lớn với nhà họ Tần chúng ta."
"Anh…?" Hoắc Miên thật sự bị tức chết rồi. Định nhờ chồng giúp đỡ, nhưng chồng lại đứng về phía cha anh.