"Được, cục cưng. Cháu cứ hỏi đi." Tuy rằng trong lòng Giản Đồng tức đến mức sắp bùng nổ, thế nhưng bề ngoài còn phải giả vờ không có chuyện gì. Ít nhất ở trước mặt Tô Ngự, cô ta phải giống như một nữ thần.
"Thì cháu đang nói... bộ phim điện ảnh được chiếu trước đó của dì đấy. Cháu xem bình luận điện ảnh bảo tình cảm trong phim rất mãnh liệt... Vì vậy lúc các diễn viên như dì đóng phim đều là phim giả tình thật sao?"
Đậu Đinh vừa nói xong câu này, hớp trà trong miệng Tô Ngự liền phun ra ngoài.
"Phụt..."
Thế là Bố Đinh cầm khăn tay lên lau miệng cho Tô Ngự: "Chú lớn rồi mà còn nghịch nước nữa sao."
Tô Ngự: "..."
Vẻ mặt của Tần Sở cũng khá xấu hổ, không biết nên nói gì cho phải.
Hoắc Miên dứt khoát dùng hai tay che mặt, thật sự không muốn thừa nhận hai cô nhóc biến thái này là do mình sinh ra.