"Chuyện gì thế?"
"Em cảm giác có người theo dõi em." Hoắc Miên hơi nhíu mày.
"Theo dõi? Có biết là xe gì không? Em có nhớ biển số xe không?" Tần Sở rất cẩn thận.
"Nhớ, em cũng tra rồi. Xe không có vấn đề gì cả, chỉ là một chiếc xe được dân bản địa mua, nhưng mà… Thôi, có lẽ do em nghĩ nhiều, dạo này công việc bận bịu nên mệt mỏi, suy nghĩ miên man."
Thật ra trong lòng Hoắc Miên đã nghĩ đến những lời Hoắc Tư Khiêm nói với cô lúc trước.
Anh ta nói: Hoắc Miên, hai chúng ta đều gặp phiền phức rồi.
Mới đầu, Hoắc Miên không chú ý đến những lời này. Về sau cô lại thấy, Hoắc Tư Khiêm sẽ không tự nhiên nói như vậy.
Chẳng lẽ Ian tới hay sao? Thế nhưng cô cảm thấy, người lợi hại như Ian sẽ không làm mấy chuyện "Low" như theo dõi.
Có điều đó chỉ là những suy nghĩ trong lòng, cô không nói những thứ này với Tần Sở, dù sao kiểu gì Tần Sở cũng thấy lo.