"Có lẽ… là vì người ta bận quá chăng." Có thể nghe ra được sự thất vọng trong lời Bella.
"Bella, chị không định làm em nhụt chí, nhưng yêu xa khó lắm em à. Em không ở bên cạnh anh ta, khó có thể tưởng tượng ra nổi tình hình thật bên đó như nào. Chị chỉ muốn đề nghị em kiểm tra lại mối quan hệ này cẩn thận một chút, tính toán cẩn thận. Dù sao em cũng không phải là trẻ con, đủ tuổi cưới xin rồi…"
Tuổi của Bella và Hoắc Miên cũng ngang ngang nhau, vì đi làm sớm nên cô rất chín chắn.
Nhiều lúc Hoắc Miên không coi cô là nhân viên mà như là bạn tốt của nhau. Ngoài công việc ra, thỉnh thoảng hai người họ cũng nói chuyện phiếm với nhau.
"Tổng giám đốc Hoắc, ý của chị em hiểu rồi, em sẽ cân nhắc cẩn thận."
"Ừ, thế là tốt rồi, tan ca sớm chút đi, chúng ta cùng đi với nhau."
Lúc Hoắc Miên và Bella bước ra, suốt quãng đường nhân viên đều chào hỏi Hoắc Miên.
"Hẹn gặp lại Tổng giám đốc Hoắc."
"Tổng giám đốc Hoắc, ngày mai lại gặp."