"Sẽ không đâu, daddy sẽ không cùi bắp như vậy đâu..." Bố Đinh nói chắc như đinh đóng cột.
"Chị đừng nói như chị hiểu daddy lắm ấy..." Đậu Đinh không phục.
Lúc Tần Sở trở lại, Đậu Đinh lập tức nhào tới.
"Daddy..."
"Đậu Đinh nhớ daddy à?"
"Không phải, daddy, con muốn hỏi daddy nói gì với Tô đẹp trai vậy?"
Tần Sở: "..."
"Daddy, có thể nói cho mommy chuyện daddy nói chuyện riêng với Tô đẹp trai được không?" Bố Đinh hỏi.
Tần Sở: "..."
"Bảo bối à, daddy thật sự không nói gì với chú Tô hết, các con không cần nghĩ linh tinh, đương nhiên là có thể nói cho mommy rồi, không sao cả." Tần Sở bất đắc dĩ bật cười, nhà có hai bảo bối thật sự rất đau đầu.
"Vậy hay là quên đi, daddy nói như vậy thì chắc chắn sẽ không nói gì với Tô đẹp trai hết, biết rồi thì cũng chẳng có gì mà tán gẫu, đi ngủ trưa thôi..."
Bố Đinh phản ứng rất nhanh, cũng không thấy việc Tần Sở nói chuyện với Tô Ngự có gì đặc sắc.