"Ha ha ha, đương nhiên có thể, cô chị Bố Đinh là cô bé lạnh lùng, lúc nào cũng bình tĩnh, nghiêm mặt... Cô em Đậu Đinh là cô bé đáng yêu tham ăn, lại cực kỳ thích nịnh hót. Cho nên quan sát một lúc là có thể phân biệt được." Hoắc Miên vừa nói cũng không nhịn được liền cười, nói đến chuyện của con mình, cô lại không nhịn được mà bắt đầu lải nhải phàn nàn.
"Được rồi, ha ha, người mẹ như chị cũng là hiếm có rồi..." Tây Tây cũng cười theo đến khó thở.
Vào lúc này, bên trong sân golf.
Tô Ngự và Đường Xuyên vừa mới đánh golf xong, dẫn theo hai cô bé dễ thương đến khu nghỉ ngơi uống nước.
"Cậu nói cậu xem, đang yên đang lành tìm tôi chơi golf, lại dẫn theo bọn nhỏ làm gì hả, làm lỡ bao nhiêu là chuyện." Đường Xuyên nhổ nước bọt.
"Làm lỡ chuyện của chú rồi sao ạ? Chú Đường, chú thích nói xấu người khác như thế, liệu lưỡi có nát đi không?" Đậu Đinh mất hứng.
"Không đâu, lưỡi của chú rất tốt..." Đường Xuyên cố ý chọc giận cặp sinh đôi.