"Chị Tiểu Miên, đã lâu không gặp."
Cô gái đi vào khẽ nở một nụ cười nhạt, sự ngây thơ giữa hai lông mày đã biến mất, thay vào đó là vẻ chín chắn.
"Tây Tây? Em về lúc nào vậy?" Hoắc Miên sợ ngây người.
Nhiếp Lăng Tây... Đây là người bạn cô đã không gặp ròng rã ba năm trời.
Cô gái lúc trước có chút đơn thuần và bướng bình, cô gái năm đó Rick yêu đến chết đi sống lại, bây giờ cô ấy đã thay đổi rất nhiều, mái tóc dài đã biến thành tóc xoăn ngang vai, còn nhuộm màu nâu, làm da cô ấy càng có vẻ trắng hơn.
"Hôm qua em vừa về đến nhà." Tây Tây mỉm cười.