Mặt đất nhà ăn biệt thự Nam Sơn lát đá cẩm thạch, Bố Đinh còn nhỏ tuổi, vừa rồi ném điện thoại không dùng bao nhiêu sức lực, cho nên điện thoại chỉ vỡ màn hình mà thôi.
Nhưng Hoắc Miên là người lớn, cô vừa ném như vậy, điện thoại hoàn toàn hỏng luôn.
Đậu Đinh bị dọa sợ tới mức suýt nữa làm rơi cốc sữa.
Rốt cuộc Bố Đinh cũng bị uy nghiêm của mẹ chấn nhiếp, cũng có thể là bị dọa sợ, òa một tiếng khóc lên.
"Không được như ý thì chỉ biết khóc, vừa rồi con bực bội, con ném vỡ điện thoại mẹ tặng con… Mẹ bảo con đi nhặt, con không vui… khó lắm mới chịu nhặt, thì lại không phục… Hỏi con có muốn sửa hay không, con lại không nói lời nào… Tần Triêu Triêu, bây giờ con chỉ có ba tuổi… con không có năng lực kiếm tiền… tất cả mọi thứ của con đều dựa dẫm vào cha mẹ, con có thể tức giận, thế nhưng không thể có tật xấu mất khống chế cảm xúc là đập đồ lung tung, con nhất định phải thay đổi… nhà chúng ta không cho phép trẻ con mắc bệnh công chúa…"