Một câu nói của Bố Đinh khiến Hoắc Miên nghẹn họng không thể trả lời. Quả nhiên ngay cả Hoắc Miên cũng khó đối phó được con nhóc này.
Hoắc Miên: "..."
Hoắc Miên thấy mình hoàn toàn không nói lại con gái, lập tức nhìn qua Tần Sở lái xe ở bên cạnh, dường như đang cầu cứu.
Tần đại nhân ngầm hiểu trong lòng, nhìn Bố Đinh từ trong kính chiếu hậu.
"Bố Đinh, ý của mommy là... chuyện của chú Tô là chuyện riêng của nhà họ Tô, chúng ta không thể hỏi quá nhiều được, như vậy có vẻ rất vô lễ... Cho dù là bạn thân cũng có giới hạn của mình đúng không nào?"
"Daddy nói như vậy thì con hiểu rồi. Có lẽ Tô đẹp trai thật sự cho rằng chúng ta đang lo chuyện bao đồng... Nhưng mà... con thật sự không ngờ chú ấy lại làm chuyện như vậy. Con hơi khó chịu."
"Ngoan nào, có lẽ chú Tô tạm thời không nghĩ thông thôi. Đợi mấy ngày nữa chắc chú ấy sẽ không tiếp tục làm như vậy, chúng ta phải cho chú ấy thời gian... Con đừng khó chịu quá... còn có daddy mà."