"Cụ ơi, cụ có nhớ cháu không?" Đậu Đinh bắt đầu ra sức làm nũng, chuẩn bị vượt hơn chị mình.
"Đương nhiên là cụ nhớ các cháu rồi, hai đứa nhóc này…"
Lúc ông cụ Tô nhìn thấy cặp sinh đôi thì thấy lòng mình mềm nhũn.
Năm ấy, Hoắc Miên sinh con xong còn ở lại nhà họ Tô một tháng.
Lúc ấy hai bé con còn nhỏ, không hiểu chuyện gì, lúc nào ông cụ Tô và ông Tô cũng tranh nhau ôm.
Ông rất có tình cảm với hai đứa bé, dù không có quan hệ huyết thống nhưng tình cảm rất sâu đậm. Mấy năm sau, Hoắc Miên sang nhà họ Tô chơi hay dắt theo hai đứa bé ăn cơm. Có khi hai bé chơi mệt quá, ở lại nhà họ Tô luôn. Có bà Tô để ý, chăm nom hệt như cháu ruột của mình. Có lẽ vì lớn tuổi rồi nên trước mặt hai đứa bé này, ông cụ Tô không còn chút uy nghiêm nào của lãnh đạo quân khu, chỉ còn lại vẻ hoà ái dễ gần.
Bố Đinh từng đánh giá ông cụ Tô là một ông cụ cố chấp đáng yêu.