Trước khi tới Brazil, Kiều Phi còn nói với cô, đừng chạy lung tung, gần đây không yên ổn, bảo cô về nhà họ Kiều bên Moscow ở.
Anh ta còn nói muốn tự tay làm món đặc sản của Nga cho cô ăn… có ngờ đâu, lòng Lục Yên không ở nơi đó.
Nhân lúc Kiều Phi quay về trụ sở gia tộc xử lý công việc, cô lén bỏ đi, sau đó nhận một đơn đặt hàng rồi bắt máy bay bay thẳng sang Brazil.
Kiều Phi chịu để ý đến cô mới là lạ…
"Giận thật, con vẫn còn đang bực mình đây, tốt xấu gì thì con cũng là ân nhân cứu mạng của anh ta. Mấy năm trước nếu con không đi tìm anh rể nhờ phẫu thuật cho anh ta, giờ anh ta còn sống chắc?" Lục Yên nói rất hùng hồn.
"Con cũng không nghĩ lại xem, năm ấy người ta trúng đạn là vì ai?"
Một câu của cha già làm Lục Yên câm nín…
"Con… con…"