"Bây giờ đang là thời kỳ nhạy cảm, Tổng giám đốc Hoắc có muốn gặp anh ta không?" Bella khẽ hỏi.
Hoắc Miên do dự một lát rồi gật đầu: "Để anh ta vào đi, ngược lại tôi cảm thấy anh ta tới tìm tôi hẳn là có lời muốn nói."
Bella gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau, một người đàn ông mặc một bộ quần áo thể thao xa hoa chậm rãi đi tới.
"Tổng giám đốc Hoắc... Chúng ta đã lâu không gặp." Người đàn ông nở nụ cười.
"Anh Khương có khỏe không?" Hoắc Miên nhìn Khương Dã, nhàn nhạt mở miệng.
"Tổng giám đốc Hoắc, cô có phiền nếu tôi hút một điếu thuốc không?"
"Anh cứ tự nhiên."
Khương Dã cười ngồi trên ghế sô pha đối diện Hoắc Miên, lấy ra hộp thuốc lá màu đen, rút một điếu thuốc nhỏ mảnh ra rồi ngậm lên miệng.
"Tôi về thủ đô cũng nửa năm rồi.... Nếu như không phải lần này Mạc Tuyết Nhi có chuyện thì tôi cũng không về đâu."
"Cho nên... Anh đến để cầu xin ư?" Hoắc Miên nhìn anh ta, lẳng lặng mở miệng.