Nếu như là trước kia thì có lẽ Hoắc Tư Khiêm sẽ lợi dụng cô gái ngốc nghếch này như đã từng lợi dụng Tống Dĩ Thi, nhưng bây giờ thì anh ta chẳng còn tâm trí nào để để ý đến cô ta nữa.
Anh ta chỉ cảm thấy cảm giác bất an càng ngày càng lớn dần lên, còn chưa dọn dẹp xong gã Tô Ngự thì Tần Sở lại trở về. Mạc Tuyết Nhi nói rất đúng, bây giờ anh ta đang rơi vào cảnh vướng víu.
Bây giờ anh ta chỉ muốn nghĩ cách nào đó để nhanh chóng cướp được Hoắc Miên, còn những thứ khác đã chẳng còn quan trọng nữa rồi.
"Làm gì có ai mà vừa sinh ra đã hợp với nhau rồi… Vì không hiểu biết gì nhau nên mới chầm chậm mài giũa sao cho hợp nhau… Mấy năm qua, ở bên cạnh anh em cảm thấy rất vui vẻ mà."
"Nhưng tôi lại không vui, tôi không thích em, em còn trẻ đừng lãng phí thời gian nữa."
Hoắc Tư Khiêm xua xua tay, dường như đang muốn đuổi Nghiêm Nhược Hi đi…