"Vợ… em có thể đừng cười thô bỉ như vậy không?" Tần Sở xấu hổ.
"Anh nghĩ được như vậy cũng thần kỳ thật đấy."
"Chẳng lẽ em không phát hiện ra rằng phản ứng của Đậu Đinh và Bố Đinh đối với Tô Ngự rất mãnh liệt à?"
"Em phát hiện ra rồi, hai đứa nó vẫn luôn như vậy, anh đừng ngạc nhiên… Hai đứa cũng thường xuyên nói với em vài chuyện, đại loại như sau này lớn lên muốn cưới Tô Ngự, còn thường xuyên cãi nhau xem Tô Ngự thích ai hơn. Nhưng mà, đây cũng chỉ là suy nghĩ trẻ con của hai đứa vào thời điểm này thôi… Sau này hai đứa lớn hơn, khi mà cả hai thật sự hiểu tình cảm nam nữ là gì thì sẽ không có cảm giác này nữa đâu. Tuổi tác chênh lệch quá nhiều là một vấn đề này… Mà quan trọng nhất đó là bây giờ cả hai đứa đều không rõ tình cảm của mình đối với Tô Ngự là gì…"
"Vậy em cảm thấy đó là loại tình cảm gì?" Tần Sở rất nghiêm túc quay đầu sang nhìn Hoắc Miên.