"Sốt cao mãi không hạ, bây giờ vẫn chưa rõ là do nguyên nhân gì nữa. Còn phải đợi có kết quả kiểm tra thì mới biết được tình hình cụ thể ra sao."
"Được rồi, tớ đã biết, bây giờ tớ về nhà trước, sau đó sẽ đi cùng Tần đại nhân sang."
"Hai người đi cùng nhau?" Tưởng Tiểu Vi hơi sửng sốt.
"Bố Đinh và Đậu Đinh rất thân với Tô Ngự, nếu hai đứa biết là anh ấy bị ốm rồi thì kiểu gì cũng sẽ làm ầm ĩ… Mà thân phận của tớ thì cũng không hợp để gặp riêng Tô Ngự. Tớ cảm thấy nếu càng gặp anh ấy nhiều thì anh ấy sẽ càng đau khổ hơn… Chi bằng cứ đến thăm Tô Ngự cùng Tần đại nhân, mong là Tô Ngự sớm có thể từ bỏ chấp niệm trong lòng mình."
"Được rồi, tớ hiểu ý cậu, lát nữa tớ sẽ đưa cả con trai tớ theo, lát nữa gặp."
"Ừ."
Sau khi nói điện thoại với Tiểu Vi xong, Hoắc Miên lái xe đi thẳng về biệt thự Nam Sơn.
"Mommy vất vả rồi, con yêu mẹ!"