"Tiểu An hy vọng Tổng giám đốc Hoắc có thể đi thăm Tổng giám đốc Tô..."
Hoắc Miên: "..."
"Từ sau khi chồng của Tổng giám đốc Hoắc trở về, tâm trạng của Tổng giám đốc Tô rất tệ... Mấy ngày nay ngài ấy cũng không đến công ty. Tôi cảm thấy đây là một cú sốc rất lớn đối với ngài ấy. Mấy năm qua, ngài ấy đã đối xử với cô và cặp sinh đôi như người nhà, bây giờ đột nhiên mất đi nhiều thứ như vậy... Tôi sợ ngài ấy nhất thời khó có thể bình tĩnh lại được, vẫn luôn uể oải suy sụp... Dù sao chuyện này vẫn là một cú sốc rất lớn với ngài ấy."
"Chuyện này sao... Tôi hiểu rồi, anh yên tâm đi, tôi sẽ không bỏ mặc anh ấy đâu."
Thật ra cho dù Tiểu An không nói chuyện này, Hoắc Miên cũng sẽ không bỏ mặc Tô Ngự.
Cho dù hôm đó đã nói rõ ràng với Tô Ngự nhưng Hoắc Miên biết, đạo lý lớn thì ai cũng hiểu, thế nhưng nếu thật sự muốn dứt bỏ một vài thứ, không phải chỉ cần đơn giản nói từ bỏ là có thể từ bỏ được.