"Tôi không sao, người Hoắc Tư Khiêm muốn nhằm vào đâu phải tôi, yên tâm đi."
"Vậy… được rồi."
Dù Tiểu An còn hơi không cam lòng, nhưng vẫn nghe lời Tô Ngự, quay về chỗ Hoắc Miên, đi theo nhà bọn họ…
Tần Sở trở về, khiến Hoắc Miên từ một người phụ nữ mạnh mẽ biến thành thiếu nữ thẹn thùng chỉ trong nháy mắt.
Lúc về nhà, bên trong chiếc Mercedes rộng rãi.
Hoắc Miên vẫn ôm chặt lấy tay Tần Sở, chỉ sợ một khi lỏng tay ra, anh sẽ biến mất không tăm hơi.
"Mommy, daddy không chạy đi đâu đâu. Mẹ ôm chặt thế có ổn không đó?" Đậu Đinh thấy ngứa mắt, vừa ăn bim bim khoai tây, vừa chê mẹ mình…
Tần Sở nhéo mặt Đậu Đinh: "Mommy nhớ daddy đó."
"Thế daddy có nhớ mommy với bọn con không?"
"Đương nhiên là có."
"Thế tại sao mãi cha mới về thăm chúng con…"
Một câu nói vô tâm của Đậu Đinh khiến Tần Sở im lặng…
Bố Đinh nhìn Tần Sở nói một câu: "Daddy về đúng lúc đó, nếu không mommy bị Tô đẹp trai cắp đi mất rồi."