"Để bọn tôi tìm giúp cậu đi, nếu không thì cậu để loa phát thanh thông báo một chút là được... Ha, chắc chắn Hoắc Miên không chạy xa đâu..." Đường Xuyên cười.
"Cậu Tô, có phải xảy ra chuyện gì rồi không?" Tiểu Vi học tâm lý không bỏ sót sắc mặt khó coi của Tô Ngự sau khi trở lại.
Tô Ngự chậm rãi ngẩng đầu lên, sắc mặt càng thêm trắng xám...
"Cậu ta... Trở về rồi."
"Ai trở về?" Mọi người đều nghe mà khó hiểu.
"Tần Sở trở về..." Không biết Tô Ngự phải dùng bao nhiêu dũng khí mới có thể nói được bốn chữ này.
Thế nhưng nói xong câu này, anh ta chỉ cảm thấy sức lực toàn thân đều không còn nữa...
Còn tất cả mọi người đều rất khiếp sợ...
Chu Linh Linh và Cao Nhiên dại ra...
Ngụy Liêu và Tưởng Tiểu Vi thì khiếp sợ...
Nghê Dương và Trần Khiết không nói lời nào, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, hình như là cũng hoảng loạn.
Đường Xuyên lập tức đánh rơi cái cốc đang cầm trong tay xuống đất, hoàn toàn há hốc mồm.