"Đó là vì em ấy quá ngốc đấy chứ ạ? Không thông minh bằng con thì phải chịu thua thôi chứ sao."
Bố Đinh cầm bộ bài tú lơ khơ chơi một cách thành thạo... Giọng điệu vô cùng kiêu ngạo.
"Hừ... Còn lâu nhé... Lúc đo IQ trước đó, rõ ràng em hơn chị 0.2 nhé... Bà ngoại cũng bảo em mới là người thông minh hơn..." Đậu Đinh bĩu môi tỏ vẻ không phục.
"Đó là bà ngoại an ủi em thôi... Có thế thôi mà cũng không hiểu..."
"Được rồi được rồi, các con đừng ầm ĩ nữa... Bố Đinh, con trả thỏ xinh đẹp cho em gái đi." Hoắc Miên phán xét.
"Dám chơi thì dám chịu... Em ấy thua con mà..." Rõ ràng chị gái không muốn.
"Mẹ, con còn lâu mới thua, con nghi ngờ Bố Đinh gian lận... Lén đổi bài của con rồi, nhất định là do chú Tô đẹp trai dạy... Hừ, lần sau chú ấy đến con muốn tính sổ với chú ấy, còn không chịu dạy con, cực kỳ bất công... Lẽ nào con không xinh bằng Bố Đinh sao?"
Hoắc Miên trợn mắt há mồm...