Hai cha con Kiều Phi bàn chuyện nội gián trong phòng bệnh.
Còn Lục Yên ở bên ngoài lại chợt nảy ra một ý tưởng vô cùng kỳ lạ.
Cô bấm máy gọi cho một số điện thoại.
"Cha..."
"Có chuyện gì vậy?"
"Ừm... Kiều Phi đã tỉnh rồi."
"Cha biết."
"Sao cha lại biết?"
"Nếu ngay cả một tin tức nhỏ này mà cha con cũng không biết được thì làm sao lăn lộn nổi trong giới? Đã sớm bị người ta tóm cổ rồi." Giáo sư Lục kiêu ngạo.
"Cha, con muốn về nước gặp chị."
"Không được..."
"Con biết cha sẽ không đồng ý. Con sẽ trở về thật lặng lẽ, không quấy rầy đến chị, con còn muốn gặp hai đứa cháu sinh đôi của con nữa."
"Không quấy rầy đến chị con cũng không được, con không nhớ lần trước con vừa xuống máy bay đã bị người ta đuổi giết suốt chuyến đi sao?"
"Lần này con sẽ cẩn thận..."
"Cha bảo không được là không được, đừng có gây thêm phiền phức cho cha nữa."
"Cha, cha đừng cúp điện thoại, con còn chuyện phải nói với cha."