"Gọi giám đốc quán các cô ra đây."
"Vâng, thưa quý khách, ngài chờ một chút."
Một phút sau, giám đốc cửa hàng bước ra. Đó là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi đeo kính gọng vàng, vóc người hơi đậm, gương mặt tươi cười.
Tô Ngự chưa kịp lên tiếng, ông ta đã cung kính bước tới: "Cậu Tô, cậu đã tới rồi, sao không nói với tôi một tiếng để chúng tôi chuẩn bị."
"Không cần, tôi và bạn đi dạo gần đây, quyết định ngẫu hứng thôi."
"Mời cậu vào trong."
"Còn chỗ không? Tôi muốn phòng riêng…" Tô Ngự nói đầy bá đạo.
"Có có có, dù người khác không có cũng phải có chỗ cho cậu. Chuyện này cậu Thẩm đã nhắc nhở chúng tôi rồi."
Nói xong, Hoắc Miên và Tô Ngự bước theo giám đốc lên gác trong ánh mắt hâm mộ ghen ghét của dòng người đang xếp hàng.
"Cửa hàng này do Thẩm Minh Hi mở à?" Lúc này Hoắc Miên mới nhận ra.