"Mẹ… chuyện này không phải là cứ nói dăm ba câu là sẽ rõ ràng được. Trong lòng con tự có quyết định của riêng mình rồi."
Hoắc Miên có vẻ như không tán thành ý kiến của mẹ mình cho lắm… nhưng cô cũng không muốn vì thế mà phải tranh cãi với bà, nên cô vô thức lảng tránh vấn đề này…
"Được rồi, đã thế thì mẹ cũng không nói nhiều nữa…"
Dương Mỹ Dung cũng không thất vọng, bà hiểu rất rõ tính tình con gái mình. Một khi Hoắc Miên đã cố chấp làm gì thì sẽ rất đáng sợ…
Cô cũng không hoàn hảo, dù rằng là thiên tài thì cô vẫn có những tính xấu…
Dương Mỹ Dung là một người mẹ, bà rất hiểu hoàn cảnh của cô, nhưng bà vẫn mong là mẹ con cô sẽ có một cuộc sống tốt nhất, chứ không phải là nhìn cô còn trẻ như vậy đã cô đơn với con cái cả đời…
Con cái lớn rồi thì sẽ rời khỏi gia đình, có người yêu, có gia đình nhỏ của riêng mình.
Đến lúc đó, con gái bà phải làm sao chứ? Cứ vậy cô đơn suốt quãng đời còn lại à?