"Con trai, con thấy không, đây chính là người dì thiên tài có chỉ số thông minh cao nhất của con, còn cao hơn mẹ con mấy số nữa..." Ngụy Liêu trêu ghẹo nói.
"Bây giờ thì không được rồi, sau khi mang thai tôi đã ngốc hơn rất nhiều..." Hoắc Miên nở nụ cười.
Tưởng Tiểu Vi lập tức nói: "Tớ cũng vậy đấy. Không biết tại sao, sinh thường cũng không thèm chích thuốc tê, bảo đi hướng Đông lại đi hướng Tây, trí nhớ hạ thấp... Nếu cứ tiếp tục như vậy, Cục cảnh sát thành phố sẽ không để tớ quay lại làm việc đâu. Hôm nào tớ phải đi hối lộ đội trưởng Cao mới được..."
"À, đúng rồi, sao hai người Cao Nhiên không đến đây? Hôm nay..."
"Vất vả lắm Cao Nhiên mới được cho nghỉ đông, anh ta đã đi Tây Tạng với Linh Linh rồi..." Hoắc Miên cười.
"Ừm, cậu ấy gửi tin nhắn Wechat cho tớ, bảo là tối mai về, sau đó sẽ tham gia tiệc đầy tháng." Tưởng Tiểu Vi nói.
"Đặt tên cho đứa bé chưa?"
"Đã đặt rồi, là Vi Vi đặt." Ngụy Liêu trả lời.