"Năm đó lúc còn đi học, Tần Sở vốn là một thiên tài, vô cùng ưu tú. Mấy năm nay, dù là chuyện gì anh ấy cũng làm vô cùng hoàn hảo, trọn vẹn… Hoắc Tư Khiêm luôn thấy Tần Sở gai mắt, không chỉ bởi vì tôi mà còn có chút ganh đua ở đây nữa. Anh ta muốn đánh bại Tần Sở, thắng anh ấy trên mọi phương diện. Thế nên anh ta mới khoe ra là anh ta có thể cắt thi thể ra một cách hoàn hảo như thế. Đây là khiêu khích trắng trợn. Tôi tin Tần Sở sẽ nhìn ra điểm này."
"Cơ mà… nói như vậy thì… hóa ra Hoắc Tư Khiêm là một tên cực kỳ biến thái à."
"Không chỉ là biến thái, tôi nhớ đã từng nói với anh về chuyện hai nhân cách rồi chứ. Chờ bao giờ rảnh, tôi sẽ điều tra tiếp chuyện này…"
"Ừ, chuyện này đúng là kỳ lạ thật." Tô Ngự gật đầu.
"Tô Ngự này…"
"Hử?"
"Chuyện hôn lễ…" Hoắc Miên vừa mới nói câu mở đầu, Tô Ngự đã lập tức cười.