"Tô Ngự… anh phải hiểu, nếu tôi không ở bên anh, sao có thể ở đây mãi mãi với thân phận bạn bè được. Sớm muộn gì anh cũng cưới vợ sinh con, đến lúc ấy…"
Hoắc Miên chưa nói hết đã bị Tô Ngự nóng nảy cắt lời.
"Tôi không kết hôn, cũng không sinh con… Cứ như vậy không tốt sao?"
"Điều này không thực tế chút nào… Tô Ngự."
"Không, đối với tôi, đây là thực tế. Tôi thấy như bây giờ rất tốt. Tôi bằng lòng sống tiếp với cách thức như thế này, không muốn phá vỡ sự tốt đẹp này… Lựa chọn như nào là chuyện của tôi, em chỉ cần trả lời tôi, sống tiếp như vậy được không…"
Tô Ngự nhìn Hoắc Miên đầy mong đợi.