"Cũng tốt lắm ạ. Mấy ngày nay sức khỏe của mẹ em không tốt, ngày nào sau khi tan làm, Tiểu Khiết cũng đến nhà nấu cơm cho chúng em ăn, Soái Soái rất thích cô ấy..."
"Vậy thì tốt..." Hoắc Miên nở nụ cười, tiếp tục cúi đầu cắm hoa.
"Chị, chị bảo Tổng giám đốc Tô đến tìm em... Là có chuyện muốn nói với em phải không?"
Nghê Dương biết, tình huống bây giờ của Hoắc Miên rất đặc biệt, không thể dễ dàng xuất hiện được, nếu không sẽ có rất nhiều phiền phức.
"Ừ, bây giờ GK đã bị ủy thác cho người khác quản lý, bên công ty giải trí GK dường như cũng chỉ còn lại cái vỏ rỗng, sẽ gây ra trở ngại rất nghiêm trọng đến việc phát triển sự nghiệp của em."
"Em không sợ... Ngược lại em cũng muốn mượn cơ hội này để rút khỏi ngành giải trí, cũng tốt lắm..."
"Đứa ngốc này, em còn trẻ, còn có nhiều fan hâm mộ như vậy, em cũng thích hát, tại sao lại phải rút khỏi làng giải trí? Chuyện của Anh Tử chị đã biết rồi, cô ta dẫn người sang bên Hoắc Tư Khiêm."