"Thật ra thì bác muốn cháu dọn đến nhà bác ở." Bà Tô nhìn Hoắc Miên, dịu dàng nói.
"Bác… không được đâu… cháu đã nợ nhà họ Tô bác nhiều lắm rồi… nếu lần này không có Tô Ngự cầu xin ông nội anh ấy… thì nói không chừng cháu đã sớm bị…" Bà tám Chu Linh Linh đã nói hết cho Hoắc Miên nghe chuyện Tô Ngự uy hiếp ông nội Tô như thế nào để làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi.
Sau khi nghe Chu Linh Linh kể lại chuyện đó, trong lòng của Hoắc Miên cực kỳ khó chịu, thế nhưng tới tận bây giờ Hoắc Miên cũng chưa từng hỏi lại Tô Ngự.
Dù sao thì cô cũng không tiện hỏi anh ta những chuyện như thế này. Ngoại trừ nói tiếng cảm ơn ra thì cô chẳng làm được điều gì khác.
Cho nên, cô định yên lặng ghi khắc ơn nghĩa của anh vào trong lòng, nếu sau này anh có cần cô giúp đỡ chuyện, thì cô sẽ hết lòng giúp đỡ anh.
Cho dù có phải lên núi đao xuống biển lửa cô cũng không từ nan. Trên thế giới này, không còn ơn tình nào lớn hơn ơn tình cứu mạng.