"Đêm nay người nhà họ Tần sẽ lên chuyên cơ rời khỏi đây, bay sang Mỹ, nhưng mà… trên máy bay có người của Hoắc Tư Khiêm trà trộn vào. Hình như bọn họ định ra tay với nhà họ Tần, đuổi tận giết tuyệt."
"Không ngờ… lại đê tiện đến thế?" Cô gái đặt ly rượu trong tay xuống, ngẩn ra.
"Chúng ta có giúp họ không?"
"Đương nhiên có, lập tức phái người qua đó cứu viện cho tôi. Không thể để bất kỳ người nào nhà họ Tần gặp chuyện được." Cô gái lập tức ra lệnh cho đàn em đi giúp người nhà họ Tần. Cô biết, đó là người nhà của chị cô bây giờ, chị chắc chắn rất thương họ. Thế nên cô không thể để bọn họ gặp chuyện.
"Dạ."
"Tên Hoắc biến thái này, đừng nói chị tôi không thích anh ta, nếu là tôi thì tôi cũng không thích. Đúng là không còn tính người, không bằng heo chó."
Đánh giá của cô gái về Hoắc Tư Khiêm cuối cùng chỉ gói gọn trong bốn chữ "không bằng heo chó".