"Tốt quá, xem ra cô ta không kiềm chế được nữa rồi, đúng là chị em tốt của Miên nhà tôi."
Hoắc Tư Khiêm cười đầy ẩn ý…
"Ông chủ, nếu cô ta tới, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm. Có cần điều thêm nhiều người tới đây không?"
Tên đàn em dường như rất sợ nhân vật "Cô ta" đang được nhắc đến.
"Không cần, tôi gọi một cuộc điện thoại là được."
Nói xong, Hoắc Tư Khiêm cầm di động bấm một số điện thoại… rồi nói chuyện với người kia một tràng dài bằng thứ tiếng Đức người khác nghe không hiểu.
Sau đó mới cúp điện thoại.
"Xong rồi, tôi muốn tặng cô ta một phần quà thật lớn." Hoắc Tư Khiêm cười.
Cửa nhập cảnh của sân bay quốc tế thành phố C.
Một cô gái mặc áo gió dài màu đen, hai tay đút túi, đeo kính râm đen, bước ra khỏi cửa quốc tế.
Sau cô là hai người đàn ông dáng người cao to.
Bỗng có hai cảnh sát cầm súng đi qua, cản cô gái lại.