Sau khi cúp điện thoại, Tô Ngự khẽ thở dài một cái...
Anh ta biết, rất khó cho trưởng ngục, dù sao chuyện này cũng liên quan đến bên thị trưởng Tống nữa.
Cho nên vừa nãy khi Tô Ngự nói chuyện cũng vừa nịnh vừa dọa, một mặt cho lợi ích, một mặt lại uy hiếp.
Cuối cùng tên trưởng ngục kia cũng không có cách nào, nhắm mắt đáp ứng yêu cầu của Tô Ngự.
Có điều Tô Ngự cũng đánh đổi vì chuyện này, không nói đến khoản tiền cho vay ba tỷ, cộng thêm thăng chức trong quân khu cho con trai của trưởng ngục.
Có lẽ nếu như ông nội biết nhất định sẽ mắng anh ta.
Nhưng vì Hoắc Miên, tất cả đều đáng giá...
Tô Ngự mất ngủ suốt cả đêm, thậm chí anh ta còn hơi kích động.
Khi Hoắc Miên đang ở thời kỳ không bình thường mọi người đều không gặp được cô, anh ta lại có thể nhìn thấy, đúng là vô cùng may mắn.
Sáng sớm hôm sau, mới tám giờ Tô Ngự đã lái một chiếc xe Mescerdes-Benz 600 màu đen bình thường, dừng ở chỗ không xa nhà tù.