Hoắc Miên nhanh tay nhanh mắt đón được bằng tay không.
Sau đó, cô dùng sức mở nắp chai, mở ra uống một ngụm...
Cô nở nụ cười: "Đúng lúc tôi đang khát, cảm ơn nước của bà nhé."
"Đồ đê tiện... thật sự là tức chết tôi rồi, cô coi tôi là cái gì hả…" Người phụ nữ lớn tuổi kia nhào về phía Hoắc Miên lần nữa.
Hoắc Miên phun hết ngụm nước mà cô vừa uống nhưng chưa kịp nuốt xuống lên người người phụ nữ lớn tuổi.
Làm cho mặt mũi bà ta dính đầy nước...
"Cô dám phun nước vào người tôi?"
"Xin lỗi... tôi không cố ý." Hoắc Miên cười khẽ.
"Mấy người còn đứng ngây ra đó làm gì? Đánh chết con khốn kiếp này đi." Bác gái kiếm chuyện xúi giục mọi người xung quanh.