Tần Sở không hề bất ngờ về những gì Hoắc Tư Khiêm đã làm với mình.
Anh cũng biết anh ta là loại người lòng lang dạ sói.
Nên anh cũng không lo lắng cho tình cảnh của bản thân ngày hôm nay.
Chỉ là anh cực kỳ hối hận, hôm ấy trước khi đi đã không ôm Hoắc Miên nhiều hơn.
Lúc đi, anh chỉ tùy tiện chào tạm biệt một câu.
Không nghĩ rằng sau khi đến Cục cảnh sát thành phố, lại không thể trở về nữa.
Đến hôm nay đã là ba ngày ba đêm anh không được gặp Hoắc Miên rồi.
Trước đây anh đi công tác, còn có thể gọi video hoặc thỉnh thoảng gửi tin nhắn Wechat với cô.
Nhưng bây giờ anh lại chẳng có cách nào liên lạc được với cô... thật sự rất nhớ rất nhớ cô.
"Tiểu Miên, em vẫn ổn chứ? Có phải rất lo lắng cho anh không?"
Điều khiến Tần Sở khó có thể ngủ được, trong lòng cứ không yên, chính là một mình Hoắc Miên ở bên ngoài phải đối mặt với đủ loại áp lực.