"Nếu như tôi chết, rồi Tiểu Miên cũng chết, vậy thì sẽ hạnh phúc biết bao, chúng tôi có thể làm bạn với nhau trên đường xuống suối vàng rồi."
"Nghĩ hay lắm…. Dù có chết thì anh cũng không có được cô ấy đâu."
Tần Sở ghì súng vào đầu Hoắc Tư Khiêm… sau đó khẽ bóp cò.
Anh thật sự rất muốn bóp cò giết chết tên biến thái này… Nhưng anh lại không dám mạo hiểm.
Hồi ở Mỹ, anh đã nghe người ta nhắc đến tổ chức kia rất nhiều lần, tất cả mọi người đều rất hoảng sợ khi nghe tin về nó.
Ngay cả cha Hoắc Miên, em gái Hoắc Miên đều là những người lợi hại như vậy mà vẫn không đối phó được với họ.
Huống chi Hoắc Miên lại yếu ớt như thế kia chứ.
Hai bên thật sự không ở cùng một đẳng cấp với nhau…
Từ đầu đến cuối, biểu cảm của Hoắc Tư Khiêm đều rất nhẹ nhàng, vì anh ta biết là Tần Sở sẽ không nổ súng.