"Tôi không thích đàn ông, cảm ơn."
"Nếu tôi là con gái, tôi nhất định sẽ tìm cách lên giường với cậu." Đường Xuyên cười nói.
"Nếu cậu là con gái, chắc chắn cũng không phải là gái nhà lành. Kiểu gì tôi cũng phải tránh cậu thật xa."
"Cái ông nội cậu ấy…"
Đường Xuyên vốn tưởng tâm trạng của Tô Ngự dạo này càng lúc càng bất ổn, vì cách ngày Hoắc Miên tổ chức hôn lễ rất gần rồi.
Hoá ra lại không, mà ngược lại, cách hôn lễ càng gần, Tô Ngự lại càng bình tĩnh.
Anh ta còn nhìn thoáng hơn bất cứ ai…
Anh ta nói không sai, nếu không thể tự tay đem lại hạnh phúc cho Hoắc Miên, thì được tận mắt nhìn thấy cô hạnh phúc cũng là một kiểu hạnh phúc.
Tình yêu của Tô Ngự xét về mặt sâu đậm thì không thua kém ai, chỉ là anh ta không biểu hiện ra ngoài mà chôn sâu vào trong lòng mình.