"Khối đen trong não?" Tần Sở khẽ nhíu mày.
Hoắc Miên gật đầu, lấy di động ra, mở một tấm ảnh CT mà cô đã chụp.
Tần Sở xem xong thì im lặng không nói gì.
Anh vốn học khoa ngoại thần kinh nên hiểu rất rõ tình huống này là như thế nào.
Có khối đen ở vị trí này, thường là chuyện không tốt.
"Chồng à, anh đừng suy nghĩ miên man. Có lẽ… ba chỉ bị một cục máu bầm nhỏ thôi…" Hoắc Miên nhỏ giọng an ủi.
"Nếu là máu bầm thì có thể từ từ tan, nhưng đã qua lâu vậy mà vẫn không thay đổi gì, chắc chắn là khối u rồi."
"Có khi… lành tính… Bây giờ phẫu thuật não không phải vấn đề lớn, chẳng phải lúc trước anh từng phẫu thuật cho Chí Tân rất thành công sao?"
"Vợ à, em đừng an ủi anh. Anh cũng là bác sĩ khoa ngoại thần kinh, anh quá hiểu kết quả rồi. Có khối u ở trung khu thần kinh thì tốt sao được?"
Tần Sở chưa từng nghĩ rằng có một ngày ba anh sẽ mắc căn bệnh không ai có thể chịu đựng nổi.