"Ừ."
"Ừ là có ý gì? Em hỏi anh thích hay không thích mà." Hoắc Miên tỏ vẻ không hài lòng với câu trả lời của Tần Sở.
"Thích." Tần Sở không nhịn được cười.
Anh biết Tiểu Miên nhất định sẽ rất nôn nóng, cứ như đứa bé đạt được điểm tối đa chờ đợi được khen thưởng vậy.
Rõ ràng là Hoắc Miên có chỉ số IQ cao, nhưng khi ở trước mặt Tần Sở, cô lại như một đứa ngốc.
Bởi vì cô ỷ lại anh, tin tưởng anh…
Không cần có chút tính toán đề phòng nào đối với anh.
Cũng giống như mẹ và Chí Tân, đều là những người thân gần gũi với cô nhất trên đời.
Trước kia, có lần Tưởng Tiểu Vi dẫn cô đi tham gia một khóa tâm lý học.
Vị giáo sư tâm lý học nổi danh phụ trách khóa học đã tổ chức một buổi học vô cùng đặc biệt.
Tại sao nói nó đặc biệt? Bởi vì cả buổi học đều là chơi trò chơi loại trừ.
Hoắc Miên nhớ rất rõ, khi cô đi lên bảng, giáo sư nói hãy viết tên của người thân, bạn bè và người em yêu lên bảng.