"Nhưng anh ta có thể bày mưu sai người khác làm, anh ta không nhất thiết phải tự mình ra tay."
"Các anh nói chuyện chú ý một chút đi, dựa vào đâu mà vu khống cho Tổng giám đốc Tần chúng tôi…"
Lần đầu tiên Tiểu Dương nổi giận như vậy. Anh ta nghĩ thầm, cảnh sát thành phố T bị ngu hết rồi hay sao?
Tự nhiên lại nghi ngờ Tổng giám đốc Tần…
Tần Sở kéo góc áo Tiểu Dương: "Cậu ngồi xuống trước đi, đừng có nổi nóng."
"Tổng giám đốc Tần… Bọn họ…"
"Tôi bảo cậu ngồi xuống!"
Tiểu Dương thấy tổng giám đốc mình nổi nóng thì chỉ có thể yên lặng ngồi xuống.
"Các anh có lý do nghi ngờ, tôi có thể hiểu được… Tôi cũng sẽ hết sức phối hợp với các anh tìm ra bằng chứng… Các anh làm ơn phá án nhanh lên… Tôi cũng không muốn nhân viên của tôi chết vì tôi. Dù sao tôi cũng cần tìm cô ta, tôi còn có rất nhiều chuyện muốn biết rõ ràng, bây giờ người không còn nữa, tôi cũng cực kỳ phiền phức."