"Cô ta… chết như thế nào?" Hoắc Miên thật sự không hề có chút chuẩn bị tâm lý nào.
Hơn nữa, cho dù cô có ghét Giang Lâm Nguyệt, nhưng từ trước đến giờ cô chưa từng nghĩ cô ta lại chết nhanh như vậy.
Cái chết của cô ta làm cho cô cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi từ từ lan rộng trong lòng.
Hoắc Miên cảm thấy thành phố T cực kỳ không an toàn.
Bởi vì đối thủ của Tần Sở có thể là một tên ác ma giết người không chớp mắt.
Nếu nói lúc cưỡng chế phá dỡ di dời, làm cho một nhà năm người chết đi là một rủi ro, thì cái chết của Giang Lâm Nguyệt, chính là có người có ý định mưu sát.
Hơn nữa, rõ ràng là…
"Bà chủ, cô đừng có sốt ruột. Tổng giám đốc Tần vẫn ở Cục cảnh sát, tôi cũng định đi theo xem sao, cụ thể thế nào chờ anh ấy trở về sẽ nói cho cô biết."
"Vậy được, các anh nhất định phải giữ liên lạc với tôi đấy."
Trong lòng Hoắc Miên rất hoang mang rối bời…
Cục cảnh sát thành phố T.