"Sao anh lại ở đây?" Hoắc Miên vừa cười vừa nhìn Tô Ngự.
Dường như chỉ cần ở Mị Hồ, thì xác suất cô có thể gặp được Tô Ngự là rất lớn.
Nghĩ lại thì cũng đúng, Tô Ngự là boss lớn của làng giải trí, mở tiệc chiêu đãi khách gì đó cũng là chuyện bình thường.
Trong toàn bộ thành phố C, chỉ có Mị Hồ là một nơi thể hiện được đẳng cấp, không đến đây thì còn đi đâu được nữa?
"Tiếp khách..." Tô Ngự lấy điếu thuốc của Hoắc Miên rồi thuận tay vắt điếu thuốc lên vành tai mình.
"Thật trùng hợp, tôi cũng vậy..." Hoắc Miên cười.
Có lẽ do trong người đã có men say nên cô không còn sức lực, đầu óc hơi choáng váng.
Ngoài cười ra thì cô cũng không biết nên nói gì.
"Trưởng khoa của bệnh viện cũng phải đi tiếp khách sao?" Tô Ngự nghiêng đầu hỏi.
"Không phải, là việc bên GK."
"Chồng em đâu?"
'"Anh ấy vẫn đang ở thành phố T."
"Sau đó giao lại cục diện rối rắm này cho em?" Tô Ngự đau lòng nhìn Hoắc Miên.