Hoắc Miễn cầm bản thảo xem, rồi ngẩng đầu lên nói: "Thế này đi, lát nữa anh trực tiếp gửi bản thảo vào mail của tôi, lúc nào rảnh tôi sẽ xem thật kĩ."
"Được."
"Bà chủ, tối nay Tổng giám đốc Lưu tập đoàn Nhạc Phúc Đông Nam Á và vợ đến thăm thành phố chúng ta, trước đó bọn họ đã hẹn ăn tối cùng Tổng giám đốc Tần, cô xem có cần hẹn lại vào thời gian khác không?"
"Lần này bọn họ ở lại bao lâu?" Hoắc Miên hỏi.
"Ba ngày."
"Nếu là ba ngày… Tổng giám đốc Tần chưa chắc đã về kịp, thế này đi, cậu giúp tôi sắp xếp, tối nay sẽ mời họ ăn cơm."
"Nhưng… bọn họ không biết tiếng, đều dùng tiếng Anh để nói chuyện." Một vị quản lý lúng túng.
"Tiếng Anh à? Tôi nói được, đi sắp xếp đi, rồi gửi thời gian địa điểm cho tôi." Hoắc Miên chậm rãi nói.
"Vâng, bà chủ."
"Bà chủ, ngoài cửa rất nhiều phóng viên và cổ đông chặn lại. Bây giờ chúng ta có có nên để bộ phận PR viết một thông báo giải thích không?" Người phụ trách bộ phận PR lên tiếng.