Sau khi gọi điện thoại với người bí ẩn kia, suy nghĩ của Giang Lâm Nguyệt vẫn không ngừng thay đổi. Có lẽ đã nhìn ra được sự do dự của Giang Lâm Nguyệt, người kia lại gửi cho cô ta một tin nhắn.
"Bây giờ cô chẳng còn sự lựa chọn nào khác cả. Đằng sau là vách núi, nếu đi về phía trước thì may ra còn có lối thoát."
Thật ra Giang Lâm Nguyệt không hề có dã tâm. Không như Tống Dĩ Thi, cô ta chỉ đơn giản là yêu thầm Tần Sở thôi. Mấy năm qua, cô ta lặng lẽ làm việc trong GK cũng chỉ mong có ngày được lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc. Tiếc rằng mục tiêu này càng lúc lại càng xa.
Giang Lâm Nguyệt cảm thấy nếu Tần Sở suy sụp, Hoắc Miên bỏ rơi anh thì cô ta mới là người có cơ hội đến gần Tần Sở nhất. Dù sao cô ta mới là người yêu Tần Sở thật lòng, hoàn toàn không phải vì thân phận và tiền của anh.