Hoắc Miên chỉ có thể gửi tin nhắn Wechat cho Tần Sở, chờ anh mở điện thoại lên là có thể nhìn thấy.
"Không cần lo cho em, anh an tâm xử lý công việc đi."
Tần Sở đi thành phố T xử lý công việc là một chuyện rất bình thường. Thế nhưng không hiểu sao lòng Hoắc Miên cứ lo lắng không yên.
Cô cảm thấy rất bất an.
Tần Sở là tổng giám đốc GK, cần phải đi công tác trên khắp cả nước.
Thế nhưng anh rất không muốn xa gia đình, nên anh thường giao chuyện đi công tác cho phó tổng giám đốc hoặc quản lý cấp cao đi thay.
Anh ít khi ra ngoài công tác. Sở dĩ anh coi trọng thành phố T, là vì nơi này vốn là thành phố duyên hải, hoạt động kinh doanh xuất nhập khẩu rất mạnh, kinh tế phát triển tương đối nhanh chóng.
Có điều, sau này công ty con xảy ra chuyện, Tần Sở cũng đã định rút chủ lực công ty con về.
Phái Giang Lâm Nguyệt tới công ty con trấn giữ, chẳng khác gì cho có ý lưu đày… bởi vì công ty con không còn hạng mục quan trọng nữa.