"Búng đau thì em mới nhớ được, sau này mà em không nghe lời anh thì anh sẽ trừng phạt em bằng cách này..."
Hoắc Miên mếu máo...
Sau đó cô lại nghe Tần Sở tiếp tục nói: "Roi da cũng không được miễn..."
Hoắc Miên: "..."
"Không phục, chơi lại chơi lại... Em hỏi anh..." Hoắc Miên chơi rất hăng say, chơi một lèo năm lần với Tần Sở, cô thua cả năm.
Mà Tần đại nhân cũng không nhường cô một chút nào, làm cô chơi chẳng vui gì hết.
Hai người cứ vừa ăn vừa chơi mãi, cuối cùng cũng ăn uống no nê.
Hoắc Miên hạnh phúc tựa vào vai Tần Sở, thậm chí cô còn không có nghĩ đến việc có nên chụp một tấm ảnh đăng lên khoảnh khắc hay không.
Bởi vì thời điểm hạnh phúc thật sự bạn sẽ chỉ muốn hưởng thụ trọn vẹn, không để lãng phí bất cứ một giây nào.
Chứ không phải là muốn khoe cho người khác thấy mình hạnh phúc thế nào...
"Chồng à... Có phải con người đều sẽ chết đúng không?"
"Ừ."