"Nếu như có một ngày tôi không làm ngôi sao điện ảnh nữa, tất cả hào quang đều không còn, em có muốn tiếp tục ở bên cạnh tôi không?"
Nghê Dương hỏi rất nghiêm túc, lúc anh ta nói còn không dám nhìn vào mắt của Trần Khiết.
Bởi vì anh ta không biết cô bé này sẽ cho anh ta đáp án như thế nào...
Trần Khiết cười phì một tiếng vui vẻ...
"Em cười cái gì?" Nghê Dương không hiểu vì sao cô lại cười.
"Em cười anh quá thông minh chứ sao... Em còn chưa đồng ý ở cùng anh mà bây giờ anh còn hỏi em sau này... Có phải anh rất xấu tính hay không? Muốn lừa em vào tròng hả?"
Nghê Dương ho nhẹ một tiếng, cảm thấy hơi lúng túng...
Xem ra chị Hoắc Miên nói không sai, cô trợ lý nhỏ này quá thông minh.
Biện pháp này vô dụng rồi...